[Mất]
“Thứ có được từ những thủ đoạn là thứ mất đi”.
Núi, 8.4.2015
[Nguy hiểm]
Từ muôn đời nay, chốn quan trường danh lợi, tranh giành, toan tính, lòng người nơi đó nguy hiểm hơn vực sâu. Có kẻ ngày ngày vẫn thường đi về trên mép vực sâu hun hút tối tăm đó.
Chiếc tổ trên cội tùng già trong núi Tần Vọng cheo leo, hiểm nguy đâu có sá gì.
Sài Gòn, 6.8.2015
[Buông]
Con người bị buộc chặt vào những gì mà họ không thể bỏ qua, bị đè nặng bởi những điều không thể đặt xuống, bị mệt mỏi bởi những thứ không thể buông xả được. Vậy thôi.
Núi, 12.1.2016
[Giọt nắng bên thềm]
Thời gian như con đường. Có kẻ đi để nhớ. Có người đi để lãng quên. Có kẻ đi để về gần lại. Có người đi để rời xa. Để nhớ hay để quên, trong lòng đều đau đáu như nhau; để gần hay để xa, trong lòng đều động niệm; vội vã mà quên đi những bước chân hiện tại của mình.
Giọt nắng bên thềm như ánh mắt của người đã xa rất xa vẫn còn ghé qua hiên nhà mỗi sớm.
Núi, 16.3.2016
[Sỏi đá]
Ai cũng có những ngày thấy lòng mình chông chênh như cỏ cây bên bờ vực, mà trời ngoài kia lại nổi gió mưa.
Có bao giờ người nghĩ những khắc nghiệt đang đối diện từng ngày là sỏi đá, để tựa vào, để vững chãi qua những ngày mưa gió tang thương còn ở phía trước?
Để thôi trách sỏi đá quanh đời mình.
Núi, 3.8.2016

——–
Tác giả Vô Thường đã viết lại những câu Kinh trong Cuộc sống nhìn từ ô cửa Thiền từng chữ, từng câu, từng dòng như một lời nhắn nhủ, chia sẻ về lẽ vô thường… Được sự cho phép của tác giả, bằng giọng đọc không chuyên, đã ít nhiều mang dấu thời gian, Tuệ Vân ao ước sẽ được đọc lại những quyển kinh hay cuốn sách hay gửi đến những người hữu duyên.
Kính chúc quý đạo hữu thân tâm thường an.
Xin mời các bạn lắng lòng với CUỘC SỐNG NHÌN TỪ Ô CỬA THIỀN 16 – 20 tại đây: YOUTUBE – CUỘC SỐNG NHÌN TỪ Ô CỬA THIỀN 16 – 20